Cảm nhận có hơi ấm ở lòng bàn tay mình, Đàm Tôn Diễn nghiêng nhẹ đầu nhìn sang thì ánh mắt vô tình chạm phải hình ảnh Tống Nhược An đang ngủ gục bên cạnh mình nhưng tay vẫn nắm chặt lấy tay anh, đầu tựa trên thành giường, mái tóc dài xõa ra như một bức tranh lụa mềm mại. Đôi mắt cô khép lại, mi mắt khẽ run rẩy theo từng hơi thở nhè nhẹ, đôi môi mím lại trong giấc ngủ sâu.
Cảnh tượng này khiến Đàm Tôn Diễn cảm thấy một sự bình yên khó tả, như thể toàn bộ thế giới ngoài kia đã biến mất, chỉ còn lại anh và cô, trong không gian này, giữa những mạch đập trái tim vẫn còn rất mạnh mẽ.
Anh nhìn cô thật lâu, cảm giác yêu thương trong anh dâng trào, những cảm xúc mà trước đây anh chưa bao giờ thực sự nhận thức được. Anh yêu cô, yêu hơn bất cứ điều gì, và giờ đây, khi những gì trong lòng anh trở nên rõ ràng, anh chỉ muốn ôm chặt lấy cô, không để cô đi, không để cô phải chịu bất cứ nỗi đau nào nữa.
Đưa tay lên, anh nhẹ nhàng xoa đầu cô, động tác rất dịu dàng, như thể muốn xoa dịu hết tất cả những lo lắng và nồi sợ hãi cô đã trải qua trong những ngày vừa qua. Từng ngón tay anh lướt qua mái tóc cô, cảm nhận được sự mềm mại, và một làn sóng cảm xúc ấm áp từ đôi tay của mình lan tỏa vào trong trái tim. Đàm Tôn Diễn khẽ mỉm cười, nụ cười này không còn chút ngập ngừng nào, không còn những vết thương lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-the-than/3720480/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.