Sáng hôm sau khi mà Tống Nhược An đang loay hoay sắp xếp lại đồ đạc mà đêm hôm qua ông bà Đàm đã sai người làm mang đến viện.
Khi cô vẫn đang bận rộn tay thì bống cánh của phòng bệnh mở ra những tưởng là ông bà Đàm đến đây thăm
Đàm Tôn Diễn sớm, Tống Nhược An liền lên tiếng: "Cha mẹ tới sớm thế ạ?"
"Anh ấy vẫn còn đang ngủ... cha mẹ..." Tống Nhược An xoay người nhìn ra phía cửa lời nói bỗng chóc khựng lại khi nhìn thấy người bước vào không phải là ông bà Đàm mà là Ồn Như Ngọc, ngày hôm nay không ngờ cô ta lại đến đây.
Bầu không khí trong phòng bệnh bỗng chóc trở nên căng thẳng khi Ôn Như Ngọc bước vào. Cứ như là không nghe thấy lời vừa rồi của Tống Nhược An, cô ta nhìn quanh một lượt đầy đánh giá, rồi cuối cùng ánh mắt sắc lạnh dừng lại trên Tống Nhược An: "'Sao? Không định chào hỏi nhau à?"
"Cô đến đây có việc gì?"
"Tất nhiên là không đến tìm cô!" Ôn Như Ngọc đầy thách thức mà nói.
Đàm Tôn Diễn đang ngủ bồng bị đánh thức bởi tiếng nói trong căn phòng, ánh mắt vẫn mơ màng vừa tỉnh dậy anh nhìn vào Tổng Nhược An như một thói quen thường lệ với sự chăm chú, không hề nhận ra Ồn Như Ngọc đã
dung do ti เลิน.
Ôn Như Ngọc hít một hơi thật sâu, bước đến cạnh Đàm Tôn Diễn đầy quan tâm: "A Diễn anh dậy rồi sao?"
Nhìn Ôn Như Ngọc chín phần giống hệt Tống Nhược An, Đàm Tôn Diễn ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-the-than/3718553/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.