Sau lời nói của Tống Nhược An, không khí trong phòng bệnh trở nên tĩnh lặng đến mức gần như có thể nghe thấy từng nhịp thở của cả hai.
Đàm Tôn Diễn vẫn nhìn cô, ánh mắt mơ hồ và khó hiểu, dường như có điều gì đó còn vướng mắc trong đầu anh,
nhung anh khong the giai thich duc.
Mọi thứ, mọi cảm xúc cứ như là một bức tranh mờ nhạt không rõ nét, chỉ có một thứ duy nhất rõ ràng là sự hiện diện của cô. Cô gái này cứ như là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của anh, mặc dù anh không thể nhớ nổi tại sao.
****
Một hôm, khi Đàm Tôn Diễn đang ngồi trên giường, chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ, anh bỗng ngẩng lên, đôi mắt tìm kiếm bóng dáng của Tống Nhược An như thường lệ, nhưng lần này lại không tìm thấy hình bóng ấy, trong giây lát Đàm Tôn Diễn như loạn lên đẩy lo sợ, sợ rắng Tổng Nhược An sẽ không còn ở đầy nữa, sẽ không còn bên cạnh anh.
Bỗng Tống Nhược An vừa hay lại bước vào phòng, nhìn thấy bộ dạng hoang mang của Đàm Tôn Diễn mà lo lắng.
"Anh muốn uống nước không?" Cô hỏi nhẹ nhàng.
"Ừm.." Đàm Tôn Diễn đáp lại, nhưng không hề cử động. Anh chỉ ngồi đó, nhìn cô, cảm giác có một sự thôi thúc mạnh mẽ trong lòng.
Nhược An lấy ly nước, bước đến gần anh, nhưng Đàm Tôn Diễn bỗng dưng giơ tay ra, ngăn cô lại.
"Nhược An..." Anh gọi tên cô, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy khẩn cầu.
Tống Nhược An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-the-than/3718549/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.