Sau khi Đàm Tôn Diễn mất dần ý thức, Tống Nhược An không còn suy nghĩ gì nhiều ngoài việc đưa anh đến bệnh viện. Cô vội vã ôm anh vào lòng, tay không ngừng áp chặt lên vết thương, máu vẫn rỉ ra không ngừng. Mặc dù biết rằng việc này vô cùng nguy hiểm, nhưng cô không thể bỏ anh lại một mình. Cô chỉ có thể thầm cầu nguyện, hy vọng phép màu sẽ xảy đến.
Trong suốt quãng đường dài từ hiện trường tai nạn đến bệnh viện, Nhược An như người mất hồn, chẳng biết mình đã làm gì ngoài việc duy trì nhịp thở của Đàm Tôn Diễn.
Mỗi lần anh thở gấp, mỗi lần anh rên rỉ vì cơn đau, cô lại cảm thấy như trái tim mình bị xé ra từng mảnh. Tất cả những giận dữ, những tổn thương mà anh gây ra cho cô trong quá khứ dường như không còn quan trọng nữa.
Lúc này, chỉ còn lại một nổi lo duy nhất liệu anh có thể sống sót hay không?
Khi đến bệnh viện, bác sĩ và y tá nhanh chóng tiếp nhận Đàm Tôn Diễn. Nhược An đứng lặng lẽ bên ngoài phòng cấp cứu, không thể ngừng lo lắng. Những giờ phút kéo dài như vô tận, trái tim cô đập loạn nhịp. Mỗi tiếng động, mỗi bước chân của bác sĩ làm tim cô thắt lại.
Trong vô thức, Tống Nhược An cứ đi đi lại lại trước cửa phòng cấp cứu, miệng luôn cầu nguyện cho Đàm Tôn Diễn tai qua nạn khỏi. Mong cầu cho anh bình an sống tiếp.
Tống Nhược An bên ngoài đợi rất lâu, cuối cùng hàng giờ đồng hồ trôi qua bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-the-than/3718548/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.