Đàm Tôn Diễn trong vô thức mà lao ra khỏi Đàm gia, trong đêm tối Đàm Tôn Diễn vội vàng chạy đi tìm Tống Nhược An, trên chiếc xe anh không ngừng tăng tốc, mi mắt thì luôn hướng ra bên ngoài cửa kính nhìn xung quanh, nhưng tâm trí thì luôn vương vấn hình ảnh của Tống Nhược An.
Cảnh vật xung quanh anh tối mịt mù, những con đường vắng vẻ không một bóng người. Đêm trời se lạnh, gió thổi nhẹ làm những tán lá xào xạc, như đang rì rầm. Đàm Tôn Diễn không màng đến, chỉ có một mục tiêu duy nhất là tìm được Tống Nhược An.
Đi hết đoạn đường vắng, anh không thấy một bóng người, không nghe thấy tiếng xe cộ hay tiếng động nào quen thuộc. Càng đi, trái tim anh càng nặng trĩu. Cảm giác bất an, lo sợ về những điều không lường trước càng trở nên rõ rằng hơn. Mặc dù anh tự nhủ phải bình tĩnh, nhưng trong lòng thì như một ngọn lửa không ngừng thiêu đốt.
Đột nhiên, trong bóng tối tĩnh lặng, một tiếng động lạ vằng tới tai anh, như tiếng động cơ xe khởi động vội vàng rồi ngừng lại đột ngột. Đàm Tôn Diễn giật mình, nhìn về phía phát ra âm thanh. Trái tim anh đập mạnh, một cảm giác không lành dâng lên. Anh gấp gáp chạy về phía đó.
Chạy đến một đoạn đường cong, anh nhìn thấy một chiếc xe hơi bị lật ngửa, bánh xe quay tròn trong không trung, khói bốc lên mù mịt từ động cơ. Một tia sáng le lói từ đèn pha chiếc xe vẫn còn nhấp nháy trong bóng tối, chiếu sáng một khoảng không gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-the-than/3718547/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.