"Đàm Tôn Diễn" Tức đến không thể nói thành lời bà Đàm lại tát mạnh vào mặt Đàm Tôn Diễn một cái thật kêu
nนa ma nghien chat rang
"Mẹ đánh con cũng được, muốn đánh bao nhiêu về nhà mặc mẹ đánh"
"Còn bây giờ chúng ta về nhà, để cho cô ấy nghỉ ngơi, cô ấy không được khỏe" Đàm Tôn Diễn vẫn không có lấy bất kì sự hối lỗi nào mà nói với bà Đàm.
Còn đối với Tống Nhược An thì đến một lời anh cũng chẳng giải thích mà ngược lại còn cho rằng là Tống Nhược
An theo dõi anh, là cô xúi mẹ anh đến đây quậy Ôn Như Ngọc.
Hất mạnh cánh tay Đàm Tôn Diễn, bà Đàm chỉ thẳng mặt Ôn Như Ngọc đang vờ đáng thương ngồi trên giường cảnh cáo: "Nhớ cho kĩ, nếu mày còn dám phá hoại hạnh phúc của A Diễn và An An nhất định lần sau tao không nhẹ tay như ngày hôm nay đâu"
"Tao nói được làm được đấy"
Nói rồi bà Đàm đành tức giận mà bỏ đi.
Thấy thế Tổng Nhược An cũng liền chạy theo bà Đàm sợ bà giận quá xảy ra chuyện.
Khi bà Đàm và Tống Nhược An đã rời đi hết, Ôn Như Ngọc mới ôm lấy mặt mình vờ khóc lóc: "A Diễn, em chỉ là không có ai có thể nhờ được nên mới nhờ anh thôi mà"
"Sao ai cũng khó chịu với em hết vậy?"
"Em làm sai điều gì sao?"
Thở dài một hơi, Đàm Tôn Diễn nhìn Ôn Như Ngọc đầy đáng thương trên giường mà đi đến ôm nhẹ lấy đầu cô ta vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-the-than/3717529/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.