Vẫn là Hoàng Kiến Phúc đến khám bệnh cho Triệu Tư Minh. Cậu ta còn nhớ như in hôm qua mình vừa đến đây để khâm cho Lạc Lạc, không ngờ bây giờ lại quay trở lại đây một lần nữa.
Hoàng Kiến Phúc thầm suy nghĩ: “Rốt cuộc mình là tay sai của hai người này ư? Phiền chết đi được!”
Mặc dù Hoàng Kiến Phúc không mấy hài lòng với hai vợ chồng nhà này nhưng cậu ta không còn cách nào khác. Cậu ta đâu để trốn thoát khỏi vòng tay to lớn của Triệu Tư Minh.
Nhưng chẳng lẽ cứ đến đây hoài sao? Đường đường là một trưởng khoa danh giá đâu ai biết được lại trở thành một kẻ hầu người hạ dưới trướng của Triệu Tư Minh.
“Tư Minh không sao chứ?” Lạc Lạc nhỏ giọng hỏi.
Hoàng Kiến Phúc tháo thiết bị đo nhịp tim xuống. Cậu ta liếc nhìn Lạc Lạc.
“Không sao! Có thể là bị lây bệnh cảm cúm từ cô. Thời tiết dạo này đang thay đổi thất thường nên bị cảm cúm cũng là điều dễ hiểu thôi.”
Lạc Lạc cảm thấy có lỗi có lẽ vì suốt đêm qua Triệu Tư Minh đã ở cùng cô.
“Có cần nhập viện để điều trị không?”
“Không cần! Vả lại cậu ta cũng chẳng đến bệnh viện đâu bởi vì cậu ta bận như sao hạng A mà! Haizz hai người đừng có mà bị bệnh nữa nhé! Tôi mệt lắm rồi!”
Hoàng Kiến Phúc đưa mắt nhìn chăm chăm vào Lạc Lạc. Cậu ta thắc mắc tại sao Lạc Lạc có thể nhìn vào khuôn mặt của Triệu Tư Minh một cách chăm chú đến vậy. Đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-don-phuong/3749115/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.