*Ầm*
Tiểu Yên ném chổi lau nhà vào người Trương Chi Lạc. Giọng nói chua chát kèm theo một thái độ khinh thường Lạc Lạc.
“Còn đứng ngây ra đó làm gì? Dọn dẹp nhà cửa đi.”
Tiểu Yên là người hầu trong nhà này nhưng ả là cháu họ của quản gia nên luôn luôn có thái độ ngông cuồng với những người hầu khác đặc biệt là với Lạc Lạc.
Lạc Lạc mò mẫn cây chổi trên sàn nhà rồi bắt đầu đi chậm chậm về phía nhà sau. Cô không nói lời nào. Cô thậm chí biết mình chẳng là gì trong nhà này, may mắn được Triệu Tư Minh nhận nuôi cho nên mấy việc dọn dẹp đương nhiên phải làm để bù đắp công ơn.
“Đứng lại đó! Tao chưa nói xong!” Tiểu Yên nhìn Lạc Lạc với anh mắt ghen tị, vừa rồi ả đã chứng kiến cảnh Triệu Tư Minh đút cho Lạc Lạc ăn. Nếu không vì Lạc Lạc được Triệu Tư Minh nâng đỡ thì bây giờ chắc đã nằm che* ở xó xỉnh nào chăng.
Lạc Lạc dừng chân. Cô có phần hơi sợ. Một phần mắt của Lạc Lạc bị mù nên cô khó có thể tự vệ được.
Tiểu Yên khoanh hai tay trước ngực, ả chê bai Lạc Lạc thậm tệ.
“Một đứa mù như mày mà cũng đòi trở thành phu nhân của Triệu Gia sao? Đúng là không biết thân biết phận!”
“Chắc cô hiểu lầm gì rồi! Giữa tôi và Tư Minh không có quan hệ nào cả…”
*Bép* Tiểu Yên tát thẳng vào mặt của Lạc Lạc một phát đau điếng.
“Ai cho phép mày gọi tên cậu chủ? Mày có tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-don-phuong/3749106/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.