Khi Tần Xu dậy đã là buổi tối, cô vẫn nhớ trận tỉ thí kéo vali với cô sinh viên kia. Tần Xu từ từ đứng lên, quét mắt một vòng, không thấy Thẩm Cố đâu.
Nghĩ Thẩm Cố ra ngoài, cô khom người lấy điện thoại gọi cho anh.
Máy báo bận, Thẩm Cố đang nói chuyện ở đầu dây bên kia.
Cô ném điện thoại xuống giường, tìm trong vali một chiếc đầm hồng pastel rồi vào phòng thay ra.
Tần Xu sở hữu khí chất rạng rỡ, cô rất hiếm khi mặc trang phục nhạt màu như hồng pastel. So với loại màu này thì Tần Xu chuộng hai màu k1ch thích thị giác là đỏ và đen hơn. E ngại gam màu tươi tắn sẽ khiến cô trông non trẻ với một đám sinh viên sắp đối mặt.
Tần xoay một vòng ngắm nghía trước gương, cảm nhận nó không hợp với tính cách của mình, cần thay sang một gam màu tối để thêm phần tuyệt mỹ.
Chuẩn bị đổi chiếc váy khác, vừa mở cửa phòng thì bắt gặp Thẩm Cố cao lớn đứng dựa bức tường bên cạnh cửa, lười biếng khoanh tay.
Ít có cơ hội chứng kiến Thẩm Cố thong dong thế này, dường như anh đã buông bỏ mọi bận bịu, tận hưởng chuyến đi.
– Anh vừa đi đâu đấy? – Tần Xu hỏi trong lúc bước về phía hành lý.
– Anh ra ngoài gọi cho ba mẹ vợ, có cả em vợ nữa – Thẩm Cố buông thõng tay, bước theo Tần Xu.
– Còn có Kiêu nữa á? – Tần Xu vô cùng bất ngờ, kể từ lúc hủy bỏ hôn ước với Thẩm Cố, ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nguoi-ve-dinh/2502461/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.