Sau khi Chu Yến Tường giải thích rõ các nguyên tắc, Tần Xu đã tháo hoàn thành một chiếc xe đạp.
– Tháo ra như vậy là được phải không?
Chu Yến Tường gật đầu: “Dỡ thành từng bộ phận như vậy là được, tiếp theo chỉ cần ráp lại nguyên vẹn là được”.
Tần Xu nắm chặt tua vít trong tay, ngẩng đầu, nghiêm túc hỏi: “Có yêu cầu lắp theo thứ tự không?”.
– Dạ không, chỉ cần ráp hoàn chỉnh một chiếc xe đạp, có thể đi là thắng.
Tần Xu đã hiểu: “Phiền bạn Chu quá, bạn về sớm nghỉ ngơi nhé”.
Chu Yến Tường đề nghị: “Hay em đợi chị lắp xe xong đã, là lần đầu nên sẽ không biết vị trí của một vài con ốc”.
– Không sao – Tần Xu vô cùng mạnh dạn. “Chồng chị nhớ từng con ốc tháo ra từ đâu đấy”.
Chu Yến Tường: “……”.
Đã biết thế thì mình đã không há mồm để phải ăn cơm chó.
– Dạ, vậy em về trước, anh chị Thẩm nghỉ sớm, trận đấu sẽ diễn ra lúc 9 giờ sáng ngày mai nha anh chị.
Thẩm Cố lia mắt qua Tần Xu ngồi chồm hổm đang lọng cọng ráp xe đạp, quay sang Chu Yến Tường: “Để tôi tiễn cậu”.
Chu Yến Tường sợ hãi: “Không cần đâu anh Thẩm, anh chị đang bận, em tự về được”.
Thẩm Cố không quan tâm, bước ra ngoài.
Chu Yến Tường ra ngoài biệt thự theo Thẩm Cố, nhìn người đàn ông khí thế kiên định phía trước, cậu do dự: “Anh Thẩm, anh muốn nói gì với em à?”.
Thẩm Cố quay lại, nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nguoi-ve-dinh/2502459/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.