Sau khi quyết định đến resort của nhà Tần Cảnh Diệu tọa lạc ở Đông Thành, Tần Xu vào phòng quần áo thu dọn hành lý xong, tổng cộng là bốn va li to oành. Tất cả là quần áo, túi xách, giày dép, còn có dụng cụ vẽ tranh.
Thẩm Cố thấy Tần Xu đóng gói nhiều vali như thế, bảo cô bỏ bớt ở nhà.
– Em cần tất cả những thứ đó. – Cô không muốn lấy những món đã xếp vào một chút nào.
– Em có thể kéo bao nhiêu cái?
Tần Xu nghe hàm ý trong câu hỏi của Thẩm Cố là mình phải tự kéo, cô trợn trừng sắp phát rồ thì chợt nghe Thẩm Cố bổ sung: “Chuyến du lịch này chỉ có chúng ta, không có lái xe, vệ sĩ hay trợ lý”.
– Anh không thể đẩy giúp em sao?
Thẩm Cố hỏi vặn lại: “Một mình tôi kéo bốn cái?” – Chính Thẩm Cố còn mang một cái vali nhỏ nữa. Tần Xu say xe rất nặng, với hơn hai tiếng bay từ Nam Thành đến Đông Thành rất dễ đau đầu, khi đến nơi bản thân sẽ đi lại rất khó khăn nên không kéo nổi.
Thật ra Thẩm Cố thể kéo mấy cái hành lý cùng một lúc, chỉ sợ tới lúc đó Tần Xu quá choáng váng, vì muốn đến khách sạn ngay nên sẽ ngồi thụp xuống sân bay khóc huhu.
Tần Xu “yếu mà còn ra gió”: “Em có thể kéo hai cái”.
Cô lắc ống tay áo Thẩm Cố, nhõng nhẽo: “Anh kéo giúp em hai cái nha, nha chồng”.
Nhiều lần thử nghiệm giúp Tần Xu nghiệm thu chữ chồng này hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nguoi-ve-dinh/2502463/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.