"Nếu như bà muốn có một bảo đảm ở Lâu gia, vì sao ngay từ lúc bà mang Tử Khê đến Lâu gia bà không nói Tử Khê là con gái của ba tôi, vì sao bàkhông nói bà có Hắc Diệu Tư giúp đỡ tráo đổi, nếu bà nói sớm, tôi và AnTử Khê không phải chịu nhiều đau khổ như vậy." Lâu Tử Hoán chất vấn từng câu một. Hắn căn bản không tin An Dạ Vũ sẽ nhận nuôi một đứa trẻ là con gái.
Sắc mặt An Dạ Vũ trắng bệch gần như trong suốt, mỗi một câu Lâu Tử Hoán nói đều đi thẳng vào vấn đề trọng yếu của bà ta.
"Hiện tại nể tình bà là mẹ của An Tử Khê nên tôi đối với bà còn vài phầnkhách khí nếu như bà vẫn không nói thật, tuyệt đối không có dễ dàng nhưhiện tại." Lâu Tử Hoán thu hồi dáng vẻ tươi cười, người đàn bà trướcmắt căn bản chưa thấy quan tài chưa đổ lệ
An Dạ Vũ hoàn toàncuồng loạn không khống chế được, liên tục lắc đầu, "Cậu buông tha chotôi, van cầu cậu buông tha cho tôi có được hay không?"
Lâu TửHoán hết kiên nhẫn một cước đá văng bà ra: "Kỳ thực bà không nói tôicũng đoán được con của bà khi sinh ra bởi vì bà không chăm sóc tốt mà đã chết ngạt, đứa bé này căn bản không phải của ba tôi mà là của Hắc DiệuTư, bà lo sợ Hắc Diệu Tư biết sẽ càng thêm hận bà, bà phát hiện ra đứanhỏ mới sinh của người bên cạnh giống con bà mà vừa trùng hợp đứa trẻnày lại có nhóm máu là Rh âm. Vì vậy trong lúc lộn xộn, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535925/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.