Lâu Tử Hoán nói như cuồng phong bãotáp, liên tục đả kích làm cô ta choáng váng. Hóa ra mọi nỗ lực của cô ta mấy nămnay đều là công cốc, chỉ cần An Tử Khê xuất hiện, cho dù cô ta có là em ruột củahắn cũng không nghĩa lý gì. 
Lâu Nhược Hi cười, lộ vẻ sầu thảm: "Anh cáigì cũng đã biết, anh cũng đã phán tội em rồi, còn hỏi em làm gì nữa?" 
"Bởi vì anh muốn cho em cơ hội, tựa như năm đó, hết lần này đến lần khácanh cho em cơ hội. Em là em gái duy nhất của tôi, từ nhỏ đến lớn đều luôn yêuthương, đến bây giờ anh còn không nguyện ý tin tưởng em sẽ làm ra chuyện nhưvậy. Thế nhưng, sự thực bày ra trước mắt, anh không thể không tin." 
"Anhcho em cơ hội." Lâu Nhược Hi đầy nước mắt cười to, "Anh sẽ cho em cơ hội, bấtquá là anh muốn định tội em mà thôi! Ở trong mắt anh, còn có một chút nào thươngtiếc sao? Trong mắt của anh chỉ có An Tử Khê, căn bản không có sự tồn tại củaem." 
Lâu Tử Hoán nghe cô ta nói như vậy cũng không giận, ngược lại hắnnở nụ cười: "Đúng vậy, từ giờ trở đi anh sẽ không cho em cơ hội nữa. Có câu nàyem nói sai rồi Nhược Hi, ở trong mắt anh, không phải chỉ có An Tử Khê. Ở trongmắt anh, phàm là ai ngăn cản anh và An Tử Khê ở cùng nhau, anh cũng sẽ không bỏqua dù chỉ là một người, cho dù em có là em gái anh cũng vậy thôi." 
Hắnvừa mới nói xong, điện thoại trên bàn làm việc cũng vang lên, hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535924/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.