Xác nhận An Tử Khê đã an toàn ngồi vào xe của Thạch Nam, Lâu Tử Hoán gọi điện thoại cho Lâu Nhược Hi: "Nếu như cô còn coi tôi là anh trai củacô, nếu như cô còn muốn duy trì quan hệ anh em, chuyện này dừng ở đây,nếu như cô lại kiếm chuyện, đừng trách tôi không nể tình anh em."
Hắn cúp điện thoại, hít sâu một hơi, điện thoại trong tay cũng vang lên.Hắn vừa nhìn, là Niên Mạn Linh gọi, sắc mặt hắn trầm xuống, tiếp điệnthoại.
"Ngày hôm nay có thời gian không, ba em muốn cùng anh ăn cơm!" Niên Mạn Linh cẩn thận thăm dò.
Lâu Tử Hoán cười nhạt: "Đã chọn nhà hàng chưa?"
"Chừng nào thì anh có thời gian" Giọng Niên Mạn Linh khó nén sự hưng phấn,"Bây giờ em đi đặt nhà hàng, chỉ cần anh chọn thời gian, hôm nay, lúcnào ba em cũng rảnh"
" Bảy giờ tối đi! Em đặt nhà hàng rồi nóicho anh biết." Có một số việc hắn nhất định phải làm. Chuyện Hắc Diệu Tư làm năm đó hắn sẽ không quên đi như thế.
Tử Khê đưa mẫu thânquay về Lâu gia. Dọc theo đường đi, An Dạ Vũ cuộn mình khóc trong lòngTử Khê, Tử Khê lo lắng nhìn bà: "Mẹ, Lâu Tử Hoán nói gì với mẹ mà mẹthành ra bộ dạng này."
An Dạ Vũ vội vàng lắc đầu, trong đầu bàđều là ánh mắt đáng sợ của Lâu Tử Hoán cảnh cáo, không cho phép bà đinói lung tung nên sau cùng bà chính là không nên nói gì.
Ngàyhôm sau, Tử Khê bắt đầu luyện tập, ánh mắt của Trần Vĩ Như nhìn cô vẫnkhông có thiện cảm, cũng không e ngại cô là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535926/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.