Hắn cuồng nhiệt hôn lại cô, môi cô vẫn ngọt ngào như vậy, hương thơm của môi cô chính là độc dược đối với hắn. Hắn thực sự có thể buông tay sao? Chính hắn cũng không biết chắc.
Tử Khê cảm giác hắn đang hồitâm chuyển ý, trong lòng cô không khỏi trào lên cảm giác vui mừng. LâuTử Hoán không thể buông tay được với cô, điều này có ý nghĩa gì? Hắncũng có quan tâm đến cô, trong lòng cũng không phải hoàn toàn không cócô. Cô càng thêm nhiệt liệt đáp lại nụ hôn của hắn. Bọn họ tựa như mộtđôi tình nhân bị khát khô lâu ngày, tìm thấy được nguồn nước trân quý,điên cuồng muốn hấp thu và nuốt chửng đối phương.
Hắn ôm lấy cô, muốn mang cô vào phòng. Bọn họ quá đỗi say sưa, mãi đến khi nghe được"Sặc" một tiếng. Tử Khê chợt bừng tỉnh, Nhạc Nhạc đang ngơ ngác đứng ởcửa nhìn bọn họ.
Mặt Tử Khê đỏ ửng lên, cô thoát khỏi vòng tayôm của Lâu Tử Hoán, sửa sang lại quần áo rồi bước đến ôm lấy Nhạc Nhạc:"Nhạc Nhạc, con tỉnh dậy từ lúc nào thế?"
Nhạc Nhạc vẫn còn mơ mơ màng màng, đôi mắt nhỏ nhìn Lâu Tử Hoán: "A Tử, chú "người xấu" sao lại ở chỗ này?"
Mặt Tử Khê nóng bừng, ôm con bé trở lại giường: "Chú "người xấu" đến thămcon! Nhưng thấy con đang ngủ, chú "người xấu" không đành lòng đánh thứccon dậy."
Nhạc Nhạc quay về giường, đôi mắt mở to: "Sao lúc nãychú "người xấu" lại hôn môi mẹ thế! A Tử, mẹ làm hòa với chú "người xấu" rồi à?"
Lâu Tử Hoán đứng cạnh cửa, nhìn hai người nở nụ cười."Tiểu quỷ, cháu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535862/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.