Chương 9:
Chỉ khác là… tôi không phải người xem.
Mà là một trong hai nhân vật bị kéo vào giữa.
Có lẽ vì dáng vẻ hiện giờ của Phó Hàn Thanh quá bất ngờ, nên Thẩm Lương Châu đã vô thức đưa tay kéo tôi ra sau lưng, che chắn tôi lại.
Nhưng ánh mắt Phó Hàn Thanh thì lại bình tĩnh đến lạ.
Anh khẽ gọi tôi, giọng dịu dàng như những năm còn yêu nhau say đắm:
“Hề Hề.”
Tôi đứng yên, không bước lên.
Âm nhạc vui tươi vẫn vang lên từng nhịp, nhưng trong lòng tôi lại trào lên một nỗi buồn khó nói.
Có lẽ là vì Trần Hề của đêm hôm đó, nghe được những lời tệ hại ấy ngoài cửa phòng bao.
Có lẽ là vì Trần Hề của ngày hôm đó bị nói chia tay một cách đột ngột
Cũng có lẽ là vì Trần Hề đã yêu ngốc nghếch suốt bảy năm, nhưng lại chỉ mất bảy ngày để buông bỏ hoàn toàn.
“Hề Hề, anh đến đón em về thủ đô.”
Từ đầu đến cuối, Phó Hàn Thanh không nhìn Thẩm Lương Châu lấy một lần.
Ánh mắt anh chỉ dừng trên gương mặt tôi, ánh mắt mềm mại đến mức khiến người ta ngạc nhiên.
Tôi thậm chí không nhớ nổi, trước cả khi chia tay, đã bao lâu rồi anh không nhìn tôi bằng ánh mắt như vậy.
Anh dừng lại cách tôi khoảng một mét.
“Trở về rồi chúng ta sẽ làm đám cưới. Sau này… chúng ta sống thật tốt, được không, Hề Hề?”
Anh nói nghiêm túc đến mức, chỉ trong một thoáng thôi tôi gần như muốn tin rằng…
Người đàn ông từng nói sẽ cho cô gái khác danh phận, chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-gio-cuon/4943163/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.