Chương 4:
Anh cũng không giận, mà chỉ kiên nhẫn hôn tôi hết lần này đến lần khác, nhẹ nhàng đến mức làm người ta tan chảy.
Bị anh dày vò đến chịu không nổi, nước mắt sinh lý chảy ra từ khóe mắt:
“Thẩm… Thẩm Lương Châu…”
Móng tay tôi cào lên eo anh, giọng nghèn nghẹn như sắp khóc:
“Hề Hề, bây giờ nói cho anh biết… có thoải mái không?”
Thẩm Lương Châu cũng cố nhẫn đến đỏ cả vành mắt, cơ bắp trên tay căng cứng, mồ hôi lăn xuống từng giọt.
Cuối cùng, tôi bị anh ép đến mức nức nở:
“Thoải mái… thoải mái…”
Khi chút ý thức cuối cùng như sắp rời bỏ tôi, Thẩm Lương Châu mới khẽ ghé vào tai tôi, trầm giọng nói:
“Hề Hề… nếu em thấy thoải mái như thế… thì đừng bao giờ rời khỏi anh nữa, được không?”
…
Tối hôm sinh nhật Chu Tử, món quà tôi mua ở Hương Cảng cũng đã được bạn bè mang đến giúp.
Phó Hàn Thanh ngồi trên sofa hút thuốc, chai rượu trước mặt đã vơi hơn nửa.
Món quà tặng Chu T.ử là do tôi và Thẩm Lương Châu cùng chọn, là một đôi măng-sét cổ điển của một thương hiệu haute couture mà Chu T.ử rất thích.
“Đẹp thật đấy.” - Chu T.ử cười, nhưng nụ cười có chút gượng gạo.
Cậu ta liếc sang sắc mặt Phó Hàn Thanh, không dám nói nhiều, vội bảo bạn gái cất đi.
“Đưa đây.”
Phó Hàn Thanh đột nhiên lên tiếng.
Chu T.ử khựng lại một chút, nhưng không dám cãi lại, lập tức đưa hộp quà qua.
Phó Hàn Thanh nhìn chằm chằm đôi măng-sét.
Logo thương hiệu rất tinh tế, không hề phô trương, vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-gio-cuon/4943158/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.