Sau khi biết tin mình mang thai, không biết Sơ Không chạy đi đâu rồi, ta nằm trên giường cả ngày, giờ bỗng thấy hào hứng, nếu đã không nắm rõđược tình hình thì ít ra cũng nên nắm rõ nơi mình đang sống, nén nhịncơn đau trên ngực, ta xốc chăn lên, khoác áo đi ra ngoài.
Vừa đẩy cửa ra đã thấy thuộc hạ vẫn luôn canh ngoài cửa, gã nhìn ta, sửng sốtnói: “Tướng quân, vết thương của người vẫn chưa lành, phải nghỉ ngơinhiều hơn.”
Ta hắng giọng, giả bộ trầm lắng: “Nằm quá lâu rồi, ta ra ngoài một chút.”
“Nếu vậy, xin đợi thuộc hạ sắp xếp xe cho người...”
Ta xoa xoa ngực, nghĩ bụng người phàm đúng là nhiều chuyện, vết thương cỏn con này đi vài bước chẳng chết được đâu, ta xua tay: “Không cần, ngươithắp cái đèn lồng mang theo cho ta là được rồi.”
Tên thuộc hạ này chắc chắn trước nay cực kì kính trọng tướng quân, tuy còn do dự nhưngkhông dám nói gì, châm đèn lồng dẫn đường cho ta: “Tướng quân muốn điđâu?”
Ta đảo mắt: “Nơi nào yên tĩnh chút.”
Gã lẳng lặng đi trước dẫn đường, đưa ta đi qua rất nhiều con đường mòn ngoằn ngoèo,dừng lại bên ngoài bức tường bao quanh hoa viên, ta gật đầu nói: “Ngươiđợi ở đây, ta muốn đi một mình.”
Tất nhiên là gã không phản đối.Ta bước vào hoa viên, vừa vào ta đã hối hận, nơi này quả thực rất yêntĩnh, không có chút tạp âm nào, đã hơn nửa đêm nên cái gì cũng mù mờ,chỉ có cái hồ sau hòn non bộ là ánh lên ánh trăng lấp lánh.
Đợi đã... người đang đứng bên hồ là ai?
Ta nheo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-kiep-xui-xeo/1271432/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.