Ta hắng giọng: “Sở Dực, ngươi cũng ngồi đi, uống với ta một chén.”
Sở Dực sửng sốt: “Thuộc hạ không dám.”
“Ngồi đi. Ngươi thân thiết với ta như tay chân, không nên phân trên dưới làm gì, sau này ta một chén, ngươi cũng phải một chén.”
“Tướng quân...”
Sở Dực đang định nói thì một tên thị vệ chạy vào, chắp tay thưa: “Tướng quân, Hinh Vân cô nương cầu kiến.”
Đúng rồi, suýt nữa thì ta quên mất, trong mối tình tay ba này vẫn còn mộtngười đang sống, Hinh Vân đó sảy thai nhưng không chết, bây giờ còn cầukiến tướng quân, có lẽ là vì lâu rồi không gặp chàng, lòng đầy nhớ mongchăng... Ta thấy hơi phiền não, nói chuyện yêu đương với một cô gáichẳng phải đã làm khó cho ta rồi sao? Nhưng đã đâm lao thì phải theolao, ta gật đầu nói: “Để nàng vào.”
Tên thị vệ hơi do dự: “Nhưng... hình như công chúa cũng đang tới hoa viên...”
Sở Dực lập tức nói: “Tướng quân, hay để thuộc hạ đưa Hinh Vân cô nương vào trong phòng?”
Ta đoán Sơ Không sẽ không đánh ghen với một cô gái đâu, thế nên hùng hồnphất tay đáp: “Có muốn tránh cũng không kịp, để bọn họ tới đi.”
Gió thu thổi đìu hiu qua gian đình, ta nhấp thêm vài hớp rượu, một cô gáiáo hồng đột nhiên quỳ xuống trước mặt ta, có lẽ đó chính là Hinh Vân cônương. Nhưng người yêu gặp gỡ ngươi lại quỳ làm gì hả... Ta quan sátnàng ta hồi lâu thấy nàng ta cứ cúi đầu không nói gì. Ta xoa mặt, nghĩbụng, không phải vẻ mặt này nghiêm khắc quá chứ, lập tức cong môi lên,cười nói: “Đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-kiep-xui-xeo/1271433/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.