Sau khi về đến nhà, Tiểu Quỷ Quỷ nhất quyết đòi chơi robot biến hình.
Cố Tỉ Thành xem xét thật kỹ một lần, xác định hoàn toàn không có vấn đề gì mới giao cho con trai, để nhóc cầm đi chơi.
Sở Lạc Nhất cắm hoa hồng vào bình rồi nhìn Cố Tỉ Thành đang ngồi trên thảm chơi với con trai, anh nói: “Tống Kha nói anh ta phải đi rồi.”
Cố Tỉ Thành không ngẩng đầu, vẫn tiếp tục vui đùa với con trai.
“Ừ.” Cố Tỉ Thành đáp lại một tiếng: “Anh ta ở thành phố J lâu như vậy cũng cần phải đi thôi, nếu không làm sao có thể tạo ra chứng cứ vắng mặt.”
Sở Lạc Nhất: “...”
Cố Tỉ Thành vỗ vỗ đầu con trai nhỏ để nhóc tự chơi đùa, sau đó anh đứng dậy, đi tới bên cạnh Sở Lạc Nhất: “Anh ta làm người lại quá tự phụ, sớm muộn gì cũng sẽ gãy bởi chính bản thân mình mà thôi.”
“Thế nhưng cướp lấy nửa số máu trong người anh cũng không thành vấn đề đâu.” Sở Lạc Nhất lên tiếng nhắc nhở.
Cố Tỉ Thành nhướng mày: “Chẳng phải gần đây gã chưa từng xuất hiện sao?”
Sở Lạc Nhất lắc đầu, từ sau lần gặp lần trước thì không hề gặp thêm lần nào nữa, lần tiếp theo chính là sáng nay, thế nhưng đối phương lại nói phải rời đi.
Cố Tỉ Thành nghĩ về con người Tống Kha, những ngày qua đủ để gã làm gì đó rồi.
Thế nhưng chẳng hề có bất cứ một dấu hiệu nào, Cố Tỉ Thành thật sự không biết nên bắt đầu suy nghĩ từ đâu.
Cho nên bọn họ chỉ có thể chờ đợi sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891987/chuong-3655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.