Lúc Cố Tỉ Thành nghe thấy bảo Tiểu Quỷ Quỷ bị lăn dưới đất vài vòng, mắt anh giật liên hồi, nghĩ lại vết thương trên người con trai, cơn giận bỗng ngút trời.
Cố Tỉ Thành ngẩng lên nhìn về phía Châu Thiên Thiên. Chầu Thiên Thiên khẽ mím môi, “Tôi thật sự đang rất vội.”
“Vội thì phải làm như vậy hả, con đường rộng như thế, cô cứ phải đi vào chỗ con trai tôi mới được hay sao?” Cố Tỉ Thành tức giận quát lên, cắt ngang lời cô ta, “Châu Thiên Thiên, có phải cô cảm thấy tôi không để ý đến cô là dung túng cho cô không. Lần trước cô làm gì chúng tôi đều biết rõ cả đấy” Cố Tỉ Thành bước từng bước lại gần Châu Thiên Thiên.
“Lữ đoàn trưởng Cố” Chồng của chị dâu Cá vội vàng chạy tới kéo Cổ Tĩ Thành lại.
Cố Tĩ Thành giật luôn quân hàm trên vai mình xuống, vứt vào tay Đoàn trưởng phía sau.
Đoàn trưởng nhìn nó, lại nhìn vết thương trên người đứa nhỏ, bỗng cảm thấy nếu như con anh ta bị người khác đối xử như vậy, không nổi điên mới là thánh nhân.
“Tất cả đằng sau quay, đi đều bước” Đoàn trưởng bỗng cất tiếng.
Đám y bác sĩ bị dọa sợ với nghe theo mệnh lệnh, nhanh chóng ra khỏi phạm vi chiến tranh này.
Chầu Thiên Thiên thấy Cố Tỉ Thành tiến lại gần, sợ hãi giật lùi lại, “Cố Tỉ Thành, anh muốn làm gì?”
“Châu Thiên Thiên, có phải cô cảm thấy Cố Tỉ Thành này dễ bắt nạt lắm đúng không. Cô ức hiếp người của tôi hết lần này đến lần khác, lần trước thì muốn lấy mạng vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891981/chuong-3649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.