Không sai, anh là quân nhân.
Nhưng quân nhân không có nghĩa là người nhà mình bị người ta ức hiếp thì mình vẫn không thể ra tay
bảo vệ.
Lúc Đoàn trưởng đuổi ra đến nơi, thấy Cố Tỉ Thành rời đi vội vàng đuổi theo.
Chị dâu kia cũng đưa con đuổi theo. Tiểu Quỷ Quỷ vẫn nằm bò trên vai mẹ mình nhưng không còn khóc nữa, chỉ hơi thút thít, mặt đầy vết nước mắt.
Chị dâu nhìn mà cũng thấy đau lòng, bỗng cảm thấy cái tát kia thật sự rất đáng đánh.
Cố Tỉ Thành chuẩn bị đến thành phố A. Đoàn trưởng muốn giữ cũng không giữ anh lại được. Lúc Cố Tỉ Thành vào phòng làm việc của Lãnh đạo, Sư đoàn trưởng phụ trách xây dựng quân đội đặc chủng mới này cũng vừa dập máy, hiển nhiên là đã biết đến chuyện này.
Đoàn trường bất đắc dĩ nhún vai, anh ta không kéo lại nổi.
Cố Tỉ Thành vào tới nơi, trực tiếp ném quân hàm lên bàn Sư đoàn trưởng, “Chức Lữ đoàn trưởng này tôi không làm nữa, ai thích làm thì làm.”
“Cố Tỉ Thành, cậu làm cái gì thế hả?” Sư đoàn trưởng lớn tiếng trách cứ, “Không cần quy củ nữa hả?”
“Quy củ, giờ ngài còn nói chuyện quy củ với tôi? Chuyện lần trước cô ta làm, ngài nói không có chứng cứ xác thực nên cũng không tiện làm gì. Mấy năm nay, không những cô ta không đi còn chạy tới chỗ tôi dương oai tác quái, lần này con trai tôi mệnh lớn, một ngày nào đó bị cô ta giết chết thì tôi đi đâu để tìm lại con trai tôi hả?” Lần này Cố Tỉ Thành muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891982/chuong-3650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.