Tiểu Quỷ Quỷ như sợ mẹ không tin, còn cố ý vỗ hai bàn tay nhỏ xíu, nói cho mẹ biết mình đang nói thật.
Sở Lạc Nhất xoa xoa cái đầu nhỏ của con trai, cuối cùng cũng hiểu những lời mà Sư Niệm nói, sẽ có một người khiến bạn cam tâm tình nguyện đi làm những chuyện mà mình không thích.
Người này, chính là con trai cô.
Gần xế chiều, đối diện cũng có một người vợ quân nhân tới, đó là vợ của một vị Đoàn trưởng ở đây, dắt theo một cô con gái chín tuổi, là người thứ hai về đây ở sau Sở Lạc Nhất.
Đó là một chị gái người miền Nam rất nhiệt tình, mang theo không ít đặc sản, sắp xếp xong mọi thứ liền kéo con gái mình đi gõ cửa tặng đồ.
Sở Lạc Nhất và Tiểu Quỷ Quỷ đờ ra nhìn chị gái kia khuân đồ tiến vào, còn liên tục phải nói: “Thôi, thôi không cần đầu chị ạ, đủ rồi đủ rồi.” Dù sao cô cũng đâu biết nấu cơm.
“Có ít hải sản thôi ấy mà, không đáng bao nhiêu tiền đâu, chị mang nhiều thịt lợn hấp lên lắm, lão Mã cũng không nói với chị là mọi người còn chưa tới, để hỏng cũng phí, không phiền phức gì đâu, hâm lại là ăn được rồi, cả cái cá hun khói này nữa, cho con ăn nóng đi nhé.”
Chị gái kia nói xong, đặt xuống bàn đúng mười cái túi. Sở Lạc Nhất thậm chí còn hoài nghi tủ lạnh của cô không chỗ mà để nữa.
Cô bé con trông rất xinh xắn, lúc này đang nhìn Tiểu Quỷ Quỷ, “Cô ơi, em ấy đáng yêu quá.”
Sở Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891956/chuong-3624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.