Cho nên, đây tuyệt đối là ba ruột của cô, chứ ba dượng thì không thể gài bẫy con mình như vậy được.
Sở Lạc Nhất đi ra ngoài ôm con trai về phòng ngủ, sau đó tiếp tục đến phòng bếp nghiên cứu xem làm thế nào để nấu được mấy thứ kia.
Có con trai làm động lực, Sở Lạc Nhất cũng có sức để học hơn.
“Chậc chậc chậc, lại một Sư Niệm nữa, mấy chị vì đàn ông mà biến thành đầu bếp hết à?” Kiều Vĩ Nhã chép miệng qua video call.
Sở Lạc Nhất lẳng lặng liếc mắt một cái: “Chị vì con chị nhé, biết có câu này không? Yêu một người ư? Yêu thì hãy nấu cơm cho họ.”
“Vừa hay, anh chị cũng nghĩ như vậy đấy.” Kiều Vi Nhã đắc ý mở miệng nói.
Sở Lạc Nhất: “...”
“Đừng có diễn trò ân ái trước mặt chị.” Sở Lạc Nhất hung hăng lên tiếng. Cô đúng là không có người để mà diễn trò yêu đương cho con bé này xem thật.
Kiều Vị Nhã lại càng cười đắc ý hơn.
“Nhưng nghiêm túc mà nói, con người Tống Kha thực sự rất kỳ quái, những hành động của hắn ta gần đây hoàn toàn không có quy luật gì cả.”
Sở Lạc Nhất đổ thịt lợn hấp ra đĩa, lại đổ thêm nước vào nồi, “Em bảo nên cho nhiều hay ít.”
“Em làm sao mà biết được?”
“Chị nói em hay, sớm muộn gì cũng có một ngày em hối hận, giờ đi học nấu ăn đi còn kịp.”
“Hứ, chị tưởng anh chị giống chồng chị à? Cậu ấy có thể ở bên cạnh em hai mươi tư giờ đồng hồ.”
Sở Lạc Nhất: “...”
Coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891957/chuong-3625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.