Không có Cố Tỉ Thành ở đây, cô vẫn phải bảo vệ con trai.
Cho nên, cố tuyệt đối không thể sợ hãi trước chuyện này.
Đến lúc này Sở Lạc Nhất lại có chút hối hận, tại sao cô lại sinh con trai?
Nếu như là con gái, cô có thể yên tâm được rồi, không phải sao?
Chí ít là mạng sống của nó có thể được bảo vệ.
Đáng tiếc lại là con trai.
Tiểu Quỷ Quỷ bị mẹ nhìn mà gai hết cả người, mẹ muốn gì nhỉ?
Cho nên bạn nhỏ Tiểu Quỷ Quỷ liền dứt khoát cưỡi xe chạy thật xa.
Sở Lạc Nhất thở dài, nhìn đồng hồ, định đặt đồ ăn bên ngoài.
Cho nên, lúc Tiểu Quỷ Quỷ thấy mẹ đang bấm điện thoại gọi đồ ăn ngoài liền khẽ thở dài một tiếng.
Những ngày tháng không có bá bá chỉ có thể ăn mì ăn liền và đồ ăn ngoài thôi.
Sở Lạc Nhất hơi khựng lại, nhìn cậu con trai đang vui đùa bên kia, “Mẹ con mình gọi đồ ăn ngoài được không.”
“Được ạ...” Tiểu Quỷ Quỷ cười tít mắt mở miệng.
Sở Lạc Nhất nhìn con trai, suy nghĩ một lúc lại đi vào bếp.
Tiểu Quỷ Quỷ ở một tiếng, vội vàng tụt xuống khỏi xe, sau đó đi theo cô, cặp mắt to sáng long lanh.
Sở Lạc Nhất mở tủ lạnh, quay lại nhìn con trai đang có chút kích động, giả vờ giỏi lắm, vừa nãy ai còn bảo là được hả.
Sở Lạc Nhất lấy hai quả trứng gà trong tủ lạnh ra, sau đó mở miệng nói: “Ăn trứng gà luộc nhé?”
“Vâng vâng vâng-” Tiểu Quỷ Quỷ không có yêu cầu gì to tát, chỉ cần là mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891955/chuong-3623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.