Nghĩ vậy, Kiều Vị Nhã dứt khoát đứng phắt dậy, “Vậy tớ đi tìm hũ giấm chua kia đây, hai người ăn đi nhé”
“Anh đi với em...”
“Anh đi làm bóng đèn à?” Kiều Vi Nhã ghét bỏ nói, không hề cảm thấy câu nói này của mình có gì xấu hổ hay không, dù sao thì cô cũng đã cắt được cái suy nghĩ muốn đi theo của Sở Vi, “Hôm nay, Hân Mập nhà chúng ta vừa đánh được một trận toàn thắng, anh ở lại mời cậu ấy một bữa đi, em đi đây, đi đây.”
Kiều Vị Nhã bỏ lại hai người kia, cầm đồ của mình đi mất.
Sắc mặt của Sở Vi không tốt chút nào. Triệu Hân Hân thì lại càng khỏi phải nói.
Vậy nên hai người này chỉ cúi đầu ăn cơm không hề có ý định tương tác gì với đối phương.
Kiều Vi Nhã đi thẳng tới tập đoàn Sở Thị, giao ảnh cho phòng tin tức rồi đi lên tìm Sở Lạc Duy.
Gần đây cô bỏ bể cậu ta nhiều quá nên giờ tên đó cáu bẳn kinh luôn.
Thế nên khi Kiều Vị Nhã xuất hiện, Sở Lạc Duy rõ ràng có hơi ngẩn ra. Anh dựa vào ghế nhìn cô bước vào, “Phóng viên Kiều xong việc rồi đấy à?”
Kiều Vi Nhã cười hề hề ôm lấy anh từ phía sau, “Tôi kể cậu nghe, hôm nay tôi vừa săn được một vụ lớn đấy.”
“Cậu cảm thấy tôi có muốn nghe không?” Sở Lạc Duy hờ hững đáp, nhưng vẫn để mặc cho cô ôm mình.
Kiều Vị Nhã bĩu bĩu môi, tên này đúng là khó dỗ kinh khủng.
“Đi ăn cơm đi, hôm nay tôi vẫn chưa ăn gì, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891865/chuong-3533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.