Gần đây vì lý do công ty được đưa ra thị trường toàn cầu mà Sở Lạc Duy và Sở Vi đều chuyển về nhà sống.
Thế nên ăn cơm tối cũng ăn ở nhà luôn.
Tiểu Quỷ Quỷ ngồi ngay ngắn tại ghế ăn của mình gõ gõ cái thìa nhỏ ý bảo mẹ nhanh nhanh lên, nhóc đói lắm rồi.
Trước đây Tiểu Quỷ Quỷ ăn uống không ngoan, bị Sở Ninh Dực phạt cho nhịn đói hai lần, phạt đứng hai lần cuối cùng cũng biết hậu quả của việc không chịu ăn cơm là gì. Cho nên bây giờ nhóc ngồi ăn vô cùng ngoan ngoãn.
Thủy An Lạc bế Tiểu Quỷ Quỷ ra rồi đặt lên đùi của mình, đút cho nhóc ăn cơm.
Tiểu Quỷ Quỷ thích bà ngoại nhất, bởi vì bà ngoại thương nhóc nhất.
“Anh Sở Vi, mấy hôm nữa anh ra sân bay đón một người với em.” Sở Lạc Nhất đột nhiên nói.
Sở Vi với Sở Lạc Duy đang bàn chuyện của công ty, nghe Sở Lạc Nhất nói vậy thì ngẩng đầu nhìn về phía cô: “Đi đón ai? Xe của em đâu?”
“Em muốn mang Quỷ Quỷ theo cùng, nhưng thằng nhóc này chê khả năng lái xe của em.”
“Không thích mẹ lái xe đâu!” Tiểu Quỷ Quỷ ngồi trong lòng bà ngoại, chữ ghét bỏ viết rõ ràng trên mặt.
Sở Lạc Nhất nhún vai.
“Ừm, thế hôm đó là hôm nào? Em nói trước với anh để anh để trống lịch đi với em.” Sở Vi không nghĩ nhiều mà đồng ý luôn: “Nhưng mà chú ơi, còn một chuyện nữa, nếu như Sở Thị được ra mắt trên trường quốc tế thì ắt hẳn sẽ trùng tên với Sở Thị Quốc Tế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891835/chuong-3503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.