Sư Niệm nhìn Sở Húc Ninh đi đến quầy hàng hỏi thông tin về chiếc váy cưới kia. Cô đưa tay níu lấy góc áo của anh: “Anh không cần phải tặng váy cưới cho cô ấy như vậy đâu! Như thế có khả năng Sở Húc Hiên sẽ hiểu lầm anh đấy!”
Sở Húc Ninh quay đầu, liếc mắt nhìn cô một cái rồi mới nói: “Chúng ta đi chụp ảnh cưới!”
“Hả?” Sư Niệm ngẩng đầu, ánh mắt hoang mang chẳng hiểu ra sao nhìn Sở Húc Ninh.
Sở Húc Ninh quẹt thẻ rồi bảo người bán hàng gói chiếc váy đó lại, hoàn toàn chẳng để tâm đến Sư Niệm đang ngu người mà dứt khoát kéo cô lôi ra ngoài.
Gần tiệm váy cưới là một studio chụp ảnh cưới. Sở Húc Ninh dẫn cô vào rồi giao cô cho chuyên viên trang điểm.
“Khoan đã...!!!” Cuối cùng Sư Niệm cũng tỉnh táo lại trước khi chụp ảnh cưới. Cô nhìn Sở Húc Ninh một cách không thể tin nổi: “Ý của anh là hai chúng ta đi chụp ảnh cưới?”
Kích động, hưng phấn và cả cảm giác muốn khóc xộc vào tận trái tim cô. Cô không dám mong ước những hạnh phúc xa vời như vậy, nhưng Sở Húc Ninh lại thực sự cho cô cảm giác hạnh phúc đó rồi.
Sở Húc Ninh nhướng mi, nói: “Người khác đều có, không thể để em thiệt thòi được!”
Sư Niệm nghe anh nói vậy thì đôi mắt hơi đỏ lên. Cô không dám nói gì nữa, chỉ sợ mình vừa lên tiếng sẽ lập tức bật khóc.
Lúc Sư Niệm đang trang điểm, Sở Húc Ninh cố ý gọi Cố Tỉ Thành và Sở Lạc Nhất đến làm phù dâu cùng phù rể.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891800/chuong-3468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.