AI PHÁT ĐIÊN [3]
Trái tim của Dương Giai lúc này đã hoàn toàn vỡ vụn.
Sư Niệm nghĩ, chắc cả đời này Dương Giai cũng không dám có suy nghĩ không an phận nào với Sở Húc Ninh nữa đâu.
Mặt mũi Dương Giai chuyển từ tím sang đỏ, nghiến răng nghiến lợi nói một câu xin lỗi rồi nhanh chóng bỏ đi.
Tần Thiểu Bạch lại huýt sáo một lần nữa, “Lữ đoàn trưởng cuối cùng có thể không cần sĩ diện nữa rồi nhỉ?”
Sở Húc Ninh ngẩng đầu nhìn Tần Thiếu Bạch cà lơ phất phơ kia, “Gom bớt suy nghĩ không an phận của cậu lại, đừng có thích người không nên thích.” Sở Húc Ninh nói rồi kéo Sư Niệm đi lên tầng.
Chỉ có điều khi Sở Húc Ninh đi ngang qua, Tần Thiếu Bạch đột nhiên hỏi một câu, “Sao thế, đến cả việc người ta thích cô ấy cậu cũng muốn quản lý à?”
Sở Húc Ninh dừng lại, nhìn Tần Thiếu Bạch đang dựa người vào lan can. Anh nói từng chữ một, “Thích cô ấy là quyền lợi của riêng một mình tôi.”
Sư Niệm: “..”
Lần này đến cả Tần Thiếu Bạch cũng đần ra. Anh ta nhìn Sở Húc Ninh với vẻ mặt không thể tin được. Đây là Sở Húc Ninh của ngày hôm qua sao?
Nhưng Sở Húc Ninh không định làm khỉ cho anh ta nhìn, cho nên nhanh chóng dẫn Sư Niệm vào nhà, nhốt Tần Thiếu Bạch ở ngoài cửa.
Cửa đóng lại, khóa chặt mọi thứ bên ngoài, Sư Niệm đang định nói gì đó đã bị người đàn ông kia đè lên cửa, mạnh bạo hôn xuống.
“Ưm...” Sư Niệm kinh ngạc, nhưng người đàn ông kia không cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891607/chuong-3275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.