Phạm quy rồi, phạm quy rồi!
Kiều Vị Nhã cảm thấy người này thật sự phạm quy rồi, bởi vì cô đã bị cậu quyến rũ đến chết luôn mất rồi.
Quả nhiên cái người này không thả bả thì thôi, đã thả thì cô sẽ hoàn toàn không còn sức chống cự.
Có phải bình thường có bị coi là con trai lâu quá rồi nên giờ không thể cảm nhận được bầu không khí yêu đương bình thường nữa không?
Kiều Vi Nhã đẩy người ra, tức giận nói: “Đứng gần như thế làm cái gì hả?”
Sở Lạc Duy nhướng mi, dứt khoát lui về sau một bước rồi nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hơi ửng hồng của cô, hờ hững đáp: “Cậu là bạn gái của tôi, áp sát vào cậu như thế không phải là chuyện bình thường à?”
Kiều Vị Nhã: “...”
Trời ơi, sao cái vấn đề bạn trai bạn gái này lại biến thành thật thế này?
“Bình thường cái gì mà bình thường! Mục đích duy nhất khiến tôi đồng ý làm bạn gái cậu đó chính là vì cậu đã hứa sau này sẽ nấu cơm cho tôi ăn! Ngoài ra không còn bất kỳ nguyên nhân gì khác! Cậu đừng có nghĩ nhiều có được hay không?!” Kiều Vi Nhã nói, hai má càng ngày càng đỏ hơn.
Sở Lạc Duy phát hiện một vấn đề, đó chính là Kiều Vi Nhã nhìn thì có vẻ da mặt dày lại mạnh mẽ nhưng thật ra khi đối diện với chuyện tình cảm thì lại cực kỳ dễ xấu hổ.
Thế nên Sở Lạc Duy cảm thấy cậu lại có thêm trò vui để trêu cô trong những ngày tháng sau này rồi.
“Nói thế thì chẳng hóa ra tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891585/chuong-3253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.