Sở Lạc Nhất thầm cảm thấy vui sướng. Ban nãy chính anh nói để cô ở lại đây nhé, cho nên lúc này Sở Lạc Nhất rất muốn biết, “Anh đẹp trai, có thấy như tự tát vào mặt mình không?”
Cố Tỉ Thành quay đầu nhìn vợ mình bằng ánh mắt “em trật tự đi”, sau đó lại nhìn về phía Lục Nam Phong, “Đừng nghĩ quá nhiều, cậu cứ ngoan ngoãn nghỉ ngơi trong bệnh viện đi, cô ấy sẽ về quân doanh nghỉ ngơi, không liên quan gì tới cậu đâu.”
Lục Nam Phong nhìn Sở Lạc Nhất, chậc chậc vài tiếng, “Nhìn đi, cậu ta không quan tâm sức khỏe của cô chút nào đâu. Cô thành ra thế này rồi mà cậu ta còn bảo cô về, đúng là chẳng quan tâm cô chút nào cả.”
Sở Lạc Nhất chớp mắt, nhìn Lục Nam Phong với vẻ vô tội, “Tôi không giống ai đó, bị con hổ tợp cho một phát, tại sao phải ở lại bệnh viện nghỉ ngơi nhỉ. Tất nhiên vì muốn ở bên cạnh anh đẹp trai nhà tôi rồi.”
Sở Lạc Nhất là ai chứ, cô không phải dạng vừa đâu.
Trời to, đất cũng to, nhiệm vụ bảo vệ anh đẹp trai nhà mình vẫn to nhất.
Cho nên, lúc này Lục Nam Phong hoàn toàn cứng họng.
Tâm trạng Cố Tỉ Thành vô cùng vui vẻ. Anh đưa tay ôm lấy Sở Lạc Nhất, thản nhiên nói, “Trông có vẻ không chết được, chúng ta đi thôi.” Cố Tỉ Thành nói rồi dẫn Sở Lạc Nhất đi thẳng.
Lục Nam Phong nhìn theo bóng lưng họ rời đi, có cảm giác bất lực. Người đàn ông này tính cách xấu xa, quả nhiên tìm được một cô vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891525/chuong-3193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.