Cổ Nguyệt nói với vẻ đáng thương.
Sư Niệm quay đầu lại. Họ không thể nhìn thấy đôi mắt bị che khuất bởi kính râm của đối phương, nhưng họ có thể nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt đối phương, vì thế Sư Niệm khẽ nhếch môi, “Chị Cổ, em không hề nói rằng chị cướp vai của em, là người bên ngoài nói thế, ngay từ đầu em đã không có ý định nhận vai đó rồi. Hay nói cho đúng hơn, nửa cuối năm nay, em thực sự không có ý định tham gia bất cứ bộ phim nào, cho nên chị Cổ không cần lo rằng em sẽ nhằm vào chị. Nếu việc chê bai em có thể mang đến danh vọng cho chị Cổ, em cũng rất hân hạnh.” Sư Niệm nói xong, lần này cô không dừng lại nữa mà đi với Sở Húc Ninh luôn.
Thứ như tin đồn luôn luôn là dạng cần đôi bên phối hợp, bởi một bàn tay làm sao vỗ thành tiếng được. Đa số các tin đồn được tung ra đều vì người trong cuộc ngấm ngầm mặc cho nó tung hoành, cho nên Cổ Nguyệt cũng không hẳn đã vô tội lắm đâu.
“Thái độ của cô ta làm sao vậy? Cô ta nói như thể em bắt nạt cô ta ấy. Nếu không phải vì sau lưng cô ta có hậu thuẫn lớn, bây giờ không biết đang đóng diễn viên phụ của phụ ở xó xỉnh nào rồi?” Quản lý của Cổ Nguyệt rất bất bình.
Cổ Nguyệt ngoảnh lại nhìn quản lý của mình: “Được rồi, chị đừng nói nữa, chị cũng biết người ta có chống lưng to rồi còn gì, bỏ qua đi, cứ coi như lòng tốt của em bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891479/chuong-3147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.