Sở Lạc Nhất nhìn Cố Tỉ Thành. Sao cô cứ cảm thấy anh đang chờ xem kịch hay nhỉ, cho nên bây giờ trông anh mới phấn khích đến thế, nếu không tại sao anh lại không cho mình gọi điện cho chị Sư Niệm.
“Em hỏi này, có phải anh rất hận anh Húc Ninh không?” Sở Lạc Nhất nghĩ bụng, nếu không tại sao anh lại ngăn cản mình?
Cố Tỉ Thành nhìn Sở Lạc Nhất bằng ánh mắt rất lạnh lẽo, “Anh là dạng người ấy à?”
Sở Lạc Nhất nhìn anh, sau đó gật đầu một cách nghiêm túc, cô trả lời, “Đúng vậy!”
Chỉ một câu nói này đã khiến Cố Tỉ Thành suýt nữa giơ tay ra đánh cô một trận.
Bên trong trung tâm thương mại, Sư Niệm ôm chai rượu quay về, Sở Húc Ninh đã mua xong cua hoàng đế, nhìn Sư Niệm bỏ chai rượu vào xe mua hàng, “Mua cái đó làm gì?”
“Để uống, chúc mừng mà.” Sư Niệm trả lời rất hùng hồn, cứ như thể chuyện mình đang nói là sự thật.
Sở Húc Ninh nhíu mày, anh cúi đầu nhìn chai rượu trắng, “Đi đổi rượu vang đỏ đi.”
“Dì em thích uống rượu trắng, thật đấy.” Sư Niệm nói dối mà mặt không đỏ, chân không run.
Sở Húc Ninh nhíu mày lại, dường như anh thấy rất lạ. Triệu Uyển Uyển có cả sở thích này nữa hả?
Nhưng nghĩ tới việc đây là sở thích của trưởng bối, anh cũng không tiện có ý kiến gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô bỏ chai rượu trắng vào xe đẩy.
Sư Niệm nhìn thức ăn trong xe, cô ngẫm nghĩ, “Hình như không còn thiếu gì đâu, đi thôi.”
Sau đó về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891478/chuong-3146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.