Sư Niệm nói rồi đeo quân hàm lên hai vai cho anh. Ngay lúc Sở Húc Ninh đang định nói gì đó, cô bất ngờ ôm lấy anh một cái rồi nhanh chóng buông ra, nhìn anh cười tít mắt nói: “Không ai thấy đâu.”
Cô biết đây là quân đội, mà Sở Húc Ninh để ý nhất điều này cho nên Sư Niệm cố ý nói một câu như vậy.
Sở Húc Ninh nhìn dáng vẻ đắc ý của ai kia rồi lại nhớ tới thái độ của Tần Thiếu Bạch, chuyện Tần Thiếu Bạch thích Sư Niệm đã là chuyện không thể nghi ngờ.
Sở Húc Ninh nhìn Sư Niệm, cô thật sự rất xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn cứ như được điêu khắc từ một miếng bạch ngọc mà ra, lông mi dài với đôi lông mày rậm, bên dưới sống mũi cao thẳng là khuôn miệng anh đào nhỏ nhắn, còn làn da thì trắng nõn nà.
Hơn nữa vào thời điểm mấu chốt, cô sẽ tỏa ra sức hấp dẫn đặc trưng của phụ nữ, khó trách tại sao Tần Thiếu Bạch vốn mắt cao hơn đầu lại thích cô.
May mà cô đã là vợ của anh rồi.
“Sao anh lại nhìn em như thế, thật sự không ai thấy đâu, em thề đấy!” Sư Niệm dè dặt nói, cô cứ cho rằng anh tức giận chuyện cô vừa mới ôm anh.
Sở Húc Ninh hoàn hồn lại, khẽ cong môi rồi nói: “Đi thôi, về thu dọn chút đồ đạc rồi sáng mai quay về.”
Sư Niệm vội vàng theo anh về khu nhà ở, xem ra anh không tức giận thật cho nên cô không cần lo lắng nữa rồi.
Nhưng Sư Niệm lại phát hiện dạo này tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891453/chuong-3121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.