Vì ba cô cũng cũng là người như vậy.
Cho nên Sở Húc Ninh không trút giận thay cô, thật ra Sư Niệm luôn hiểu cho anh, cũng chưa từng vì chuyện này mà oán hận anh. Anh có thể lôi người tung tin đồn về cô ra đã là đủ rồi, hơn nữa cô cũng không cần bất cứ ai hiểu lầm cô phải xin lỗi.
Lúc này Tần Thiếu Bạch cũng kinh ngạc nhìn Sở Húc Ninh. Anh ta thật sự không ngờ được rằng Sơ Húc Ninh sẽ làm như vậy.
Giờ nghĩ lại, họ ỷ vào thân phận của mình để bắt mọi người xin lỗi tại lễ tuyên thệ, chuyện này có thật sự là đúng không?
Đây chẳng phải là lãnh đạo bắt ép quân lính phải xin lỗi à?
Họ hiểu, các chiến sĩ bên dưới còn hiểu rõ hơn.
Cho nên không đợi Tần Thiếu Bạch nói gì, Cố Tỉ Thành đã dùng thân phận là Đoàn trưởng đoàn Ba ra hành lễ trước, “Làm sai thì phải nhận, không có chuyện gì to tát cả, là quân nhân thì phải co được giãn được, xin lỗi cô Sở.”
Có đoàn Ba làm gương, tất cả mọi người lập tức hành lễ.
“Xin lỗi cô Sở.”
Cả thao trường, từ lời tuyên thệ “tất thắng” giờ đã đồng loạt đổi thành lời xin lỗi.
Không có ai gọi chị dâu, vì đây không phải là vợ của lãnh đạo, chỉ là một người qua đường mà họ đã gây tổn thương.
Nhưng tiếng xin lỗi này nghe lại rất nhẹ nhõm. Nó khiến tất cả mọi người đều được buông lỏng. Dù sao thì đây cũng là một cái gai trong lòng họ suốt thời gian qua.
Sư Niệm đứng bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891452/chuong-3120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.