“Là rất thích cô ấy.” Tần Thiếu Bạch nói thật lòng: “Rất hiếm khi tôi thấy được một cô gái như vậy.”
“Nói cứ như thể anh gặp nhiều con gái lắm rồi không bằng.” Cố Tỉ Thành cười khinh bỉ một tiếng: “Sở Húc Ninh với Sư Niệm là nghiệt duyên từ đời trước đó, anh đừng nghĩ nhiều nữa.”
“Nói như vậy tức là sao?” Tần Thiếu Bạch hỏi. Anh biết Sư Niệm thích Sở Húc Ninh đã rất nhiều năm nhưng lại không rõ tình hình cụ thể như thế nào.
“Bạn gái của tôi nói từ lúc Sư Niệm mới ba tuổi trông thấy Sở Húc Ninh thì đã đem lòng thích người ta rồi, một lần thích này kéo dài đến mười mấy năm! Sư Niệm muốn làm diễn viên chính là vì muốn nổi tiếng, bắt Sở Húc Ninh phải nhìn thấy cô ấy mọi nơi!” Cố Tỉ Thành nói rồi quay sang nhìn Tần Thiếu Bạch: “Ba năm trước khi Sở Húc Ninh chuyển công tác tới nơi này, hai người họ hoàn toàn cắt đứt.”
“Cắt đứt?” Tần Thiếu Bạch tỏ vẻ như vừa nghe được tin châu lục mới xuất hiện.
“Đúng thế, ba năm không hề liên lạc với nhau. Sau này Sư Niệm có chuyện, Sở Húc Ninh quay trở về cứu người còn suýt nữa cúng luôn cả cái mạng của chính anh ta. À chính là chuyện mà anh nghe được lúc trước đấy, cuối cùng hai người họ kết hôn với nhau.” Cố Tỉ Thành nói tiếp: “Nói cụ thể ra thì trong nhận thức của Sư Niệm, trên đời này có một cái tên còn quan trọng hơn cả chính mạng sống của mình, đó là động lực sống tiếp của cô ấy.”
“Sở Húc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891454/chuong-3122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.