Thay đổi phương án tác chiến ngay trước trận đấu là điều tối kỵ của nhà binh.
Nhưng nếu không sửa, đội hình tiên phong của họ chắc chắn không phải đối thủ của đội Sói Tuyết, đến lúc đó họ sẽ mất đi ưu thế ban đầu.
Cố Tỉ Thành nhìn Sở Húc Ninh nhíu mày, đợi câu trả lời của anh.
Sở Húc Ninh khẽ đưa tay lên bảo Cố Tỉ Thành ra ngoài trước, chuyện này anh cần cân nhắc kỹ càng.
Cố Tỉ Thành gật đầu, về phòng làm việc của mình, lôi chiếc điện thoại tắt máy đã lâu ra.
Điện thoại vừa khởi động, Cố Tỉ Thành đã nhận được tin nhắn mà Sở Lạc Nhất gửi cho anh trước đó.
Cố Tỉ Thành không vội vàng gọi điện thoại choSở Lạc Nhấtmà xem hết từ đầu đến cuối mười mấy tin nhắn cô đã gửi.
Chuyện quan trọng chỉ có một, cô phải đi Rome, tìm hiểu bí mật về Long gia, bởi vì cô phải tìm ra cách khống chế Đậu Nghiền.
Chuyện vụn vặt không ít, đa số là phàn nàn về Sở Lạc Duy.
Cố Tỉ Thành xem xong liền gọi điện thoại cho cô.
Bên kia nhanh chóng nhận điện thoại, kêu ầm lên, thể hiện sự kích động của mình.
“Anh ra rồi hả?” Sở Lạc Nhất kích động hỏi.
Ra rồi hả?
Khóe miệng Cố Tỉ Thành khẽ giật, “Người không biết còn tưởng là anh vào tù đấy?”
Người ở đầu dây bên kia khẽ xì một tiếng, sau đó mới nói, “Người ta vào tù còn được thăm nom, anh còn chẳng được bằng người ngồi tù.”
Cố Tỉ Thành: “...”
“Được rồi, chúng ta không nói về chủ đề này nữa.” Cố Tỉ Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891438/chuong-3106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.