Sau khi ngắt điện thoại, Cố Tỉ Thành không hề gọi lại. Sở Lạc Nhất đợi một lúc, xác định rằng anh đẹp trai nhà giàu kiêu ngạo kia sẽ không gọi lại thật. Cô đang định gọi cho anh thì nghe thấy tiếng Thủy An Lạc ở bên ngoài gọi cô.
Sở Lạc Nhất đáp lời mẹ, đặt điện thoại xuống, đi ra ngoài.
Thủy An Lạc vừa thu dọn đồ đạc xong, đang đi xuống lầu.
“Mẹ đi làm đây.”
“Vâng.” Sở Lạc Nhất bò ngoài trên lan can nhìn Thủy An Lạc đi xuống. Không thấy Sở Ninh Dực nên Sở Lạc Nhất hỏi lại, “Mẹ không đi cùng ba con ạ?”
“Ba con có việc bận, đi trước rồi.” Thủy An Lạc dứt lời đã đi xuống dưới lầu.
Sở Lạc Nhất khẽ bĩu môi, được rồi, cô còn không biết ba cô đi từ lúc nào cơ.
Thủy An Lạc đi làm rồi, Sở Lạc Nhất mới quay về phòng mình, nhìn điện thoại vẫn trống huơ trống hoác. Cô vào QQ gửi cho anh một biểu tượng khóc lóc thật to.
Nhưng Cố Tỉ Thành không nhắn lại.
“Không trả lời thì thôi.” Sở Lạc Nhất hừ một tiếng, tiếp tục vẽ Cố Tỉ Thành phiên bản hoạt hình. Cô muốn làm xong trước khi diễn tập quân sự để giao cho người khác làm.
Mà lúc này Cố Tỉ Thành không nhắn lại tin nhắn của cô không phải vì anh giận, mà vì anh đang xử lý chuyện phương án tác chiến. Kế hoạch lần này anh không tham gia, cho nên có rất nhiều chỗ phải xem lại, để có thể đưa ra ý kiến của mình ngay lập tức.
Lễ tuyên thệ trước khi xuất quân được tổ chức lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891439/chuong-3107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.