Sở Lạc Nhất ngẩng đầu nhìn Kiều Vi Nhã với vẻ kinh hoàng, em bị kích thích thì thôi, đừng lôi chị vào chứ.
Cố Tỉ Thành nhướng mày, “Cô ấy nói cô ấy có bạn trai rồi, tôi không thể đào góc tường nhà người ta được.”
“Bạn trai gì chứ? Đối tượng yêu đương qua mạng chưa gặp bao giờ cũng tính là bạn trai được hả?” Kiều Vi Nhã khinh bỉ.
Yêu đương qua mạng?
Cố Tỉ Thành nhìn Sở Lạc Nhất đang cúi đầu, khóe miệng khẽ nhếch lên, sau đó nói, “Thực ra tình yêu qua mạng cũng có thể thành sự thật mà.”
“Vậy anh đã thấy tình yêu nào yêu nhau tám năm mà không biết đối phương là ai chưa? Như thế á, chết rục đến mức xương bay theo gió về thời cổ đại luôn rồi ấy!”
Cố Tỉ Thành: “...”
“Tám năm thì đã sao? Em còn chưa có đâu đấy.” Sở Lạc Nhất phản bác, “Em mau ăn cơm đi, em mà còn nói nữa, chị đuổi em đi đấy.”
Tám năm?
Tình yêu qua mạng?
Tình yêu qua mạng tám năm.
Hai từ này kết hợp lại, không hiểu sao lại khiến người ta thấy thú vị, vì thế ánh mắt anh nhìn Sở Lạc Nhất cũng mang theo ý vị khác.
“Sao chị với cái bánh bao rau kia đáng ghét y như nhau vậy?” Kiều Vi Nhã trợn mắt.
Sở Lạc Nhất cũng trợn mắt theo, em ngốc thế còn trách gì chị?
Người ta ghen vì em nói chuyện với chàng trai khác, tự em không biết, em trách chị chắc?
Sau bữa cơm trưa, Kiều Vi Nhã và Sở Lạc Nhất cùng cảm ơn rồi rời đi.
Hai người kia đi rồi, Cố Tỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891217/chuong-2885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.