Sở Lạc Duy cong môi cười, sau đó lại lái xe đi.
Sở Lạc Nhất đuổi tới cửa, thấy Kiều Vi Nhã tự động ngồi lên xe thì chỉ biết lắc đầu. Quả nhiên cô đoán đúng rồi, chỉ cần chuyện dính tới anh trai là Tiểu Bất Điểm sẽ chẳng có suy nghĩ đi phản đối luôn.
Xong đời rồi, xong đời rồi~
Lúc Sở Lạc Duy đưa Kiều Vi Nhã tới căn hộ bên cạnh trường học thì người giúp việc đã quét dọn xong xuôi cả rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể chuyển vào ở.
Kiều Vi Nhã vòng trong nhà hai vòng thấy người con trai kia vào bếp rót nước liền nằm bám cửa nhìn cái bóng người cao hơn một mét tám đó: “Cậu không ở lại trường à?”
“Với thành tích của tôi thì chỉ cần tới học các môn chính không cần phải ở lại trường, cậu cũng tới đây ở luôn đi.” Sở Lạc Duy nói thẳng.
“Hừ, ai muốn ở chung với cậu chứ! Tôi có bị ngu đâu. Không có việc gì tự dưng dâng tới cửa cho cậu bắt nạt, cậu nghĩ tôi bị đần chắc?” Kiều Vi Nhã trợn trắng mắt nói, sau đó xoay người ra khỏi bếp thì lại tiếp tục quan sát căn hộ này.
Lần này Sở Lạc Duy không tiếp tục bắt ép nữa, tính tình Kiều Vi Nhã hơi khó chịu, buổi tối ngủ chắc chắn không chịu nổi bất cứ tiếng động nào. Sớm muộn rồi cô cũng sẽ quay về đây, cậu chỉ cần chời tới lúc đó thôi.
Căn hộ này là căn hộ ba phòng ngủ hai phòng khách, phòng học và làm việc được thiết kế đặc biệt cho Sở Lạc Duy, cậu cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891146/chuong-2814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.