Sở Lạc Duy về phòng, dứt khoát cởi nút áo sơ mi của mình ra rồi tìm quần áo chuẩn bị đi tắm.
“Sở Lạc Duy...” Kiều Vi Nhã duỗi tay nắm chặt lấy cánh tay của cậu.
Sở Lạc Duy quay lại, quơ quơ quần áo đang cầm trong tay: “Tôi muốn đi tắm, cậu muốn tắm cùng với tôi à? Tôi cũng không ngại tắm uyên ương đâu!” Câu nói này mới nghe thì có vẻ như đang đùa giỡn nhưng lại mang theo sự nghiêm túc mà người khác không thấy được.
“Lưu manh.” Kiều Vi Nhã biết người này có bệnh thích sạch sẽ đến mức thái quá, cho nên cô chỉ mắng một câu rồi đi xuống lầu.
Sở Lạc Duy giật khóe môi của mình, âm thầm nhắc nhở bản thân, cô vẫn chưa đủ mười tám đâu, còn nhỏ lắm.
Kiều Vi Nhã xuống lầu rồi ngồi bên cạnh Sở Lạc Nhất. Sở Lạc Nhất cầm cái thìa khoét một miếng dưa hấu qua cho cô: “Chẳng phải em đi đón chị Niệm Niệm sao?”
“Giữa đường gặp phải một tên cướp!” Kiều Vi Nhã ôm gối nói.
Sở Lạc Nhất thản nhiên ồ một tiếng, thế quái nào gặp phải cướp mà lại nghe lời đi theo tên cướp kia thế hả?
Kiều Vi Nhã nhìn di động của Sở Lạc Nhất vang lên, sau đó lại thấy cô cười híp mắt trả lời tin nhắn.
“Người yêu trên mạng của chị vẫn chưa xong đời hả?”
“Xong là xong thế nào, coi thường yêu qua mạng đấy à?” Sở Lạc Nhất vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn Kiều Vi Nhã: “Phải rồi, thế em thật sự phải học Đại học Q à?”
“Em có thể làm gì được nữa đâu? Báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891145/chuong-2813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.