Lúc Sư Niệm đuổi đến nơi thì đã chẳng thấy bóng dáng chiếc xe đâu nữa rồi, nhưng may đã có Sở Vi dừng xe trước mặt cô.
Sư Niệm tức giận lên xe: “Con bà nó, cậu ta càng ngày càng nhỏ nhen!”
Sở Vi cho xe chạy, bỏ lại những phóng viên kia: “Vậy nên ngàn vạn lần không nên đi cùng với cậu Hai, sẽ chết rất thảm đấy!” Sở Vi mười chín tuổi đã trở thành một anh chàng đẹp trai tiêu chuẩn, chỉ cần mỉm cười là không biết có thể làm bao nhiêu em gái mê muội.
Sư Niệm bám vào ghế trước nhìn Sở Vi đang lái xe: “Này, cậu đã bao giờ nghĩ đến việc vào giới giải trí chưa, mấy người yêu nghiệt các cậu thực sự không muốn giải cứu tôi một chút sao? Nhìn cái đám người đóng cặp với tôi, tôi muốn khóc quá đi mất.”
Sở Vi khẽ cười: “Cô đang nói đến chú Tư hả? Chú Tư từng đóng cặp với không ít người đâu đấy.”
“Đó là ba tôi, sao giống nhau được?” Sư Niệm trợn trắng mắt nói: “Quên đi, trước hết cậu nói cho tôi biết hai người họ làm sao mà cãi nhau đã? Nguyên một tuần không hề nói chuyện với nhau rồi.”
“Tuần trước có kết quả thi đại học rồi. Cậu Hai không nói với Vi Nhã, tự tiện đổi nguyện vọng của cô ấy thành Đại học Q. Lúc đầu Vi Nhãn đăng ký nguyện vọng vào khoa Báo chí của Đại học B, cô biết Đại học B xem trọng viết lách mà, khoa Báo chí bên đó cũng khá.”
“Hai trường đó chẳng phải ở đối diện nhau sao? Cả ngày lẫn đêm đều đối mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891144/chuong-2812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.