Thủy An Lạc cất điện thoại đi. Cô cũng nhìn thấy Jack Tông, đánh giá ông ta từ trên xuống dưới, đúng là già chát luôn!
Người như thế này, chỉ có nước bị người ta đè thôi!
Kiều Nhã Nguyễn cất áo cưới vào. Cô đã sớm đoán ra rằng lần này không đơn giản như vậy.
“Ông lão này nói gì vậy, tôi nghe không hiểu lắm.” Kiều Nhã Nguyễn dùng dáng vẻ “nghe ông nói láo” để nhìn ông ta, sau đó định đứng dậy rời đi.
“Chắc cô Kiều cũng biết Phong Phong có được thành tựu như ngày hôm nay đều nhờ vào tôi rồi nhỉ.”
Giọng điệu lớn lối quá, người này lấy đâu ra lắm tự tin thế? Lương Tịnh Như* cho ông ta hả? Tiếc ghê, đụng phải Kiều Nhã Nguyễn rồi.
* Lương Tịnh Như: ca sĩ nổi tiếng của Trung Quốc.
Không có tác dụng gì hết!
“Thế thì có thể ông không biết, không có ông, thành tựu của anh ấy sẽ còn lớn hơn thế nữa kìa.” Kiều Nhã Nguyễn cười lạnh, đánh giá Jack Tông từ trên xuống dưới, “Hay là vì, ông đã già tới mức không quay được thứ gì ra hồn rồi nên mới dùng cách này để ăn bám vào sự nổi tiếng của anh ấy?”
Thủy An Lạc nheo mắt nhìn Kiều Nhã Nguyễn, câu này nói chuẩn quá!
“Miệng lưỡi sắc bén gớm nhỉ”, Jack Tông mỉm cười, “Bây giờ cậu ta đang mở họp báo tin tức, không biết nếu bây giờ cô Kiều xảy ra chút chuyện thì cậu ta sẽ thế nào nhỉ?”
“Ông muốn làm gì?” Thủy An Lạc nhíu mày, có chút bất an.
Kiều Nhã Nguyễn nheo mắt lại, bật cười chế giễu, “Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891015/chuong-2683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.