Mặc Lộ Túc ngưng lại, ngẩng đầu nhìn ba Tân Nhạc, sau đó lại nhìn về phía Tân Nhạc, “Cháu định mấy hôm nữa sẽ làm, chuyện hôn lễ cháu muốn nghe ý kiến của hai người.”
Mặc Lộ Túc nói xong, Tân Nhạc ngẩn ngơ. Chuyện này anh chưa từng nói với cô, cô cũng tưởng rằng Mặc Lộ Túc chưa từng nghĩ tới vấn đề này, hóa ra anh đã nghĩ cả rồi.
Tân Nhạc đột nhiên nhớ tới chuyện tối qua anh ấy nói cô không tin tưởng anh ấy. Lẽ nào cô thực sự không tin tưởng anh sao?
Tân Nhạc bắt đầu hỏi chính mình, rốt cuộc là cô sai? Hay là anh sai nhỉ?
“Cô chú không có ý kiến gì đâu, thanh niên các con cứ vui vẻ là được.” Mẹ Tân Nhạc cười khà khà đáp lời.
“Mẹ, hai hôm trước con còn nghe thấy mẹ cãi nhau với cô nhé, không phải vì cô nói rằng chị con gả cho người lắm tiền mà bị người ta đá đi sao? Cái miệng của cô con mà nói thì xung quanh không ai không biết, mẹ còn tỏ vẻ độ lượng làm gì?”
“Cái thằng quỷ này, mẹ với cô nói mấy câu, mày nghe làm cái gì?” Mẹ Tân Nhạc nhíu mày trừng mắt nhìn con trai, lại nhìn về phía Mặc Lộ Túc, “Đừng nghe nó nói linh tinh, hai đứa hòa thuận tốt hơn bất kỳ điều gì rồi.”
Tân Nhạc hơi cúi đầu, tất nhiên cô biết những người ấy nói năng khó nghe cỡ nào.
Mặc Lộ Túc gắp thêm thức ăn cho Tân Nhạc, sau đó anh nói, “Đợi sức khỏe của Tân Nhạc ổn định hơn, cháu sẽ đưa cô ấy về đó sống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891014/chuong-2682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.