Như Thủy An Lạc thấy, ông lão này cũng chỉ hơi kiêu căng tự đại tí thôi.
Nhưng không may là hôm nay ông ta lại chọc phải Kiều Nhã Nguyễn.
“Cái con ngông cuồng này, dạy cho nó một bài học, cho nó biết thế nào là lễ độ.” Jack Tông nói rất độc ác.
Thủy An Lạc tự động lui về khu vực an toàn. Thành công trong nhiều năm trời có lẽ đã cho người đàn ông này quá nhiều cơ sở để tự tin, cho nên ông ta đã không nhìn nhận được rõ ràng rằng, trong thời thế và địa điểm hiện tại ai mới là người nắm quyền làm chủ.
Kiều Nhã Nguyễn được tôi luyện vài năm trong quân đội, bản lĩnh cao hơn lúc trước rất nhiều, nhưng so với năm kẻ đánh đấm chuyên nghiệp, vẫn chỉ có tác dụng kéo dài thời gian thôi.
Thủy An Lạc nheo mắt, đột nhiên nhìn thấy camera giám sát ở góc cao nhất, khóe miệng cô khẽ nhếch lên, mang theo ý cười rất rõ rệt, “Ông Jack Tông, truyền thông luôn có hai mặt đấy, ông có thể thao túng truyền thông, người khác cũng có thể làm được.”
“Ha ha ha, ai cơ? Cái thằng nhãi tóc lưa thưa Sở Ninh Dực ấy hả?” Jack Tông ngạo mạn nói, “Trên thế giới này, có bên truyền thông nào dám đối đầu với tao chứ?”
Sở Ninh Dực là thằng nhãi tóc lưa thưa?
Thủy An Lạc nghĩ, câu này mà để anh Sở biết được chắc sẽ giận lắm!
“Ông có thể thao túng truyền thông là vì trước kia ông không có nhược điểm gì để người ta hủy hoại, ông không biết phong trào văn minh tiến bộ hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891016/chuong-2684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.