Câu hỏi nối tiếp nhau bay tới.
Thủy An Lạc quay đầu nhìn Sở Ninh Dực: “Vậy ra tiểu tiện nữ như em ngày mai sẽ bao thầu đầu để của bản tin tài chính và bản tin giải trí sao? Quả nhiên không phải là người đúng không?”
Sở Ninh Dực nhướng mi, tỏ vẻ hoàn toàn khinh bỉ đối với tư tưởng không biết định vị bản thân đang ở đầu của vợ ngốc nhà mình.
“Cô Sở, cô có thể làm rõ điều này được không?”
Tố chất của phóng viên tài chính kinh tế tốt hơn phóng viên giải trí rất nhiều, ít nhất bọn họ sẽ không dùng microphone đâm người như điên.
Thủy An Lạc quay đầu nhìn bọn họ: “Đúng là Tổng giám đốc Lưu có đề cập đến chuyện từ chức, nhưng hiện nay tôi chưa bao giờ nói rằng sẽ bắt tổng giám đốc Lưu từ chức! Hơn nữa trước khi tôi tới đây thì tôi còn chẳng biết tổng giám đốc Lưu tim tôi làm gì? Có thể thấy tin tức của mấy người còn nhanh nhạy hơn cả người trong cuộc như tôi đấy.” Thủy An Lạc nói rối lướt qua đám ngời để mở của ghế phó lái. “Cho nên nói kiểu gì thì cũng đừng để bị người ta lợi dụng, Tổng giám đốc Lưu sẽ mãi mãi có cổ phần trong công ty Viễn Tường, điều này sẽ không thay đổi, nhưng nếu như có người muốn mượn danh Tổng giám đốc Lưu để tơ tưởng tới thứ không thuộc về mình thì tôi nghĩ tôi sẽ không nhẹ tay đâu.”
Sở Ninh Dực nhìn thái độ không kiêu ngạo không tự ti của vợ ngốc nhà mình thì nghĩ, quả nhiên cô ngốc này phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890970/chuong-2638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.