Lặc Lộ Túc hơi hơi nhún vai, biểu thị mình không cười cái gì cả.
Tân Nhạc trợn trắng mắt, đem táo chuối gì gì đó đều cắt thành miếng nhỏ, sau đó đặt vào đĩa, dùng màng bọc thực phẩm bọc lại, buổi tối Mặc Lộ Túc cũng có thể ăn.
Mặc Lộ Túc nhìn từng hành động của cô. Đôi khi Tân Nhạc và Thủy An Lạc có những điểm rất giống nhau. Nhưng điểm khác biệt lớn nhất giữa Tân Nhạc và Thủy An Lạc chính là, Thủy An Lạc là người hai mặt, cô biết phải làm thế nào để ẩn náu bản thân mình, khiến mọi người nghĩ cô ngu ngốc.
Thế nhưng Tân Nhạc lại... ngốc thật!
Tân Nhạc chính là một người như vậy, người khác thấy có thể nào thì có chính là như vậy, cô là học sinh giỏi, cô luôn nhẫn nhịn, cô sẽ chỉ trả giá cho người mà mình thích, đấy chính là cô, không một chút giấu giếm gì hết.
“Em để cái này ở đây, bây giờ trời không nóng nên để cả đêm cũng được, trước khi đi ngủ anh có thể ăn một chút hoa quả! Nhưng mà anh thật sự không muốn em giúp anh sao?” Tân Nhạc vẫn chưa từ bỏ ý định mà hỏi lại.
“Không có chuyện gì lớn đâu.” Mặc Lộ Túc cũng không thích cô ở bệnh viện trong thời gian quá lâu.
“Anh muốn ăn gì, tối em chạy qua siêu thị mua một chút rồi sáng mai sẽ làm xong mang qua đây cho anh.” Tân Nhạc tiếp tục nói.
“Em đừng đi đến mấy chỗ đông người, muốn mua cái gì thì bảo giúp việc đi mua cho.” Mặc Lộ Túc nói rồi đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890971/chuong-2639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.