“Thành phố A không phải chiến trường chính, tin tức quốc tế cũng vậy, cho nên cái này không phải do bọn họ dẫn dắt tất nhiên là bọn họ dám đăng tin rồi.” Sở Ninh Dực hừ lạnh.
“Em có cảm giác Phong Phong sắp đi đời đến nơi rồi, ba mẹ vợ vốn đã có thành kiến với anh ta sẵn rồi đấy.” Thủy An Lạc cười trên nỗi đau của người khác, nói.
Sở Ninh Dực cũng chỉ hừ lại một tiếng coi như đáp lại thái độ hả hê của vợ mình, “Mau thu dọn đi.”
Thủy An Lạc làm mặt quỷ, chạy vào bếp lấy khăn ra lau cái bàn bê bối của mình.
Đúng như những gì Thủy An Lạc nói, Phong gia kế bên quả thật đang không ổn chút nào.
Trên bàn cơm, ngoài Tiểu Bất Điểm đang trêu ông bà ngoại ra thì cả Kiểu Nhã Nguyễn và Phong Phong đều không dám ho he câu nào.
Tiểu Bất Điểm bày tỏ bé cảm thấy rất mệt tim, làm cha làm mẹ cả rồi mà giờ phút mấu chốt thế này vẫn phải dựa vào bé.
Vẻ mặt ba Kiều vẫn được xem là tốt, nhưng còn mẹ Kiểu thì suốt từ tối qua tới giờ vẫn không ổn lên chút nào.
“Ông bà ngoại sẽ ở đây mãi với con chứ ạ?” Tiểu Bất Điểm cười tươi rói hỏi, tay cầm cái thìa bé xinh, ra sức bới cơm.
Phong Phong nghe con gái mình nói vậy liền ngẩng lên, “Cô chú, hay sau này cô chú sống luôn lại đây đi ạ, sau này cháu với Nhã Nguyễn cũng không có nhiều thời gian ở nhà.”
“Nên chúng tôi phải tới để trông con cho anh chị hả?” Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890958/chuong-2626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.