Liều Nhã Nguyễn không nhịn được lườm anh một cái, “Em bị chửi thành kẻ thứ ba mà em đã nói gì chưa?”
Phong Phong lật người lại, đè cô xuống, “Vậy để anh bù đắp cho em nhé?” Dù sao thì chuyện này anh cũng không có ý kiến gì đâu.
Kiều Nhã Nguyễn: “...”
Tên này đúng thật là...
Phong Phong hôn lên môi cô, “Vợ à, sinh thêm cho anh một đứa nữa đi.”
Kiểu Nhã Nguyễn nghe vậy liền đẩy anh ra, tránh đi nụ hồn của anh, “Bớt bớt đi, tháng sáu còn chưa biết phải làm thế nào đây này, giờ còn sinh con cái gì nữa?”
“Vậy cũng làm gì có quy định lính thì không thể sinh con đâu.” Phong Phong bất mãn nói, “Quốc gia giờ cho sinh hai đứa rồi, em phải hưởng ứng chính sách của đất nước chứ.”
Kiểu Nhã Nguyễn: “...” Má nó, chuyện này thì liên quan quái gì tới chính sách quốc gia chứ?
Kiều Nhã Nguyễn đẩy Phong Phong ra, “Tự đi mà sinh, trong vòng hai năm tới em không có ý định sinh con.”
Phong Phong nắm chặt lấy cánh tay cô, không cho cô bỏ đi, tay còn lại kéo chăn chùm cả hai người lại, “Em sinh là được, anh nuôi, đảm bảo không bắt em nuôi đâu.”
“Ưm... Đừng... Phải mang thai gần mười tháng đấy, anh mang thai cho em nhé, Phong Phong, con mẹ nó anh dừng ngay...”
“Bà xã, vợ yêu, cục cưng à, Tiểu Bất Điểm có một mình cô đơn lắm.”
“Nó mở một mình cái rắm gì... ưm... Phong...”
Tiểu Bất Điểm chớp mắt đứng ngoài cửa, bé chỉ quay lại lấy gấu bông của bé thôi mà, rốt cuộc thì ba mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890959/chuong-2627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.