CHỊ Đ Y DẠY CHO CƯNG [7]
Tân Nhạc uống thuốc được một lúc là sẽ đến giờ trị liệu, lần này Mặc Lộ Túc nói thế nào cũng phải đi cùng cô.
“Không được!” Tân Nhạc cương quyết từ chối. Lúc cô trị liệu rất đau đớn, vẻ mặt nhất định rất kinh khủng, cô không muốn cho anh thấy dáng vẻ kinh khủng đó của cô chút nào hết.
Mặc Lộ Túc thản nhiên nhìn cô, bác sĩ đã bị đuổi đi kha khá, Trần Thiện Đồng bị anh giày vò một chốc một lát cũng không bỏ dậy nổi, hôm nay anh rảnh rỗi chẳng có việc gì làm cả cho nên muốn đi theo cô.
Tân Nhạc bị ánh mắt của anh làm cho chột dạ, không nhịn được dời tầm mắt: “Dù sao thì em đã nói không được là không được.”
“Tân Nhạc, hình như em đang nhầm lẫn một việc, không phải anh đang trưng cầu ý kiến của em đâu.”
Tân Nhạc: “...”
Đệch, Viện trưởng Mặc à, phong cách Tổng giám đốc ương ngạnh này của anh là có ý gì hả?
Sự thật chứng minh, cánh tay nhỏ bé của Tân Nhạc sao có thể bắt được cánh tay to của Mặc Lộ Túc, cho nên anh vẫn ngồi xe lăn ngang nhiên xuất hiện trong phòng trị liệu.
Tân Nhạc đi một bước ngoái lại một cái, chỉ muốn đuổi anh đi. Bác sĩ Triệu lại chậm rãi nói: “Thật là lãng mạn.”
Tân Nhạc thiếu chút nữa chết trong phòng trị liệu, lãng mạn ở chỗ nào thế?
Một ma ốm, nhìn một con ma ốm khác mặt mày nhăn nhó, thế mà gọi là lãng mạn à?
Tân Nhạc quay lại nhìn Mặc Lộ Túc đang kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890951/chuong-2619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.